Thoát 'án tử' khi hy vọng sống chỉ còn 1%

Nhờ bài thuốc học “lỏm” của chồng mà căn bệnh ung thư não ác tính của bà Mơ đã biến mất. 18 năm nay, sức khỏe của bà đã ổn định, hàng ngày vẫn đi làm đồng, làm cỏ vườn như hồi chưa mắc bệnh.

Bệnh viện trả về

Chúng tôi tìm về nhà bà Đoàn Thị Mơ (SN 1958) vào một buổi sáng nắng gắt. Ngôi nhà nằm im lìm ở cuối con ngõ nhỏ thuộc thôn Lạc Thiện, xã Nam Thái, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định.
Vợ chồng ông Quyết và bà Mơ trao đổi với PV

Bà Mơ cho hay, năm 1993, mắt bà có dấu hiệu bị mờ, nhìn vật gì cũng bị nhòe. Nghĩ rằng, bệnh này qua loa nên bà ra mấy hiệu thuốc gần nhà kể lại bệnh tình của mình rồi mua thuốc mắt về nhỏ và uống.

Uống thuốc được một vài ngày, mắt bà dần dần sáng lại. Thế nhưng, chỉ được một thời gian ngắn, mắt bà có dấu hiệu mờ trở lại.

Thời ấy, do điều kiện kinh tế gia đình còn khó khăn nên bà không có tiền để lên Hà Nội khám mắt. Bà chỉ biết uống thuốc Tây y để chống trọi với bệnh tật. Thời gian trôi nhanh như chớp, đến một ngày bà cảm thấy cơ thể mệt mỏi, đầu đau như búa bổ, mắt đỏ hoe, đờ đẫn.

“Đó là vào một ngày tháng 9/2001, tự dưng tôi cảm thấy cơ thể mệt mỏi, đầu đau như búa bổ, mắt cứ giật giật, lồi ra và không còn nhìn thấy gì. Lúc ấy, gia đình mới cuống cuồng đưa tôi lên Bệnh viện 108 để khám xét tổng thể”, bà Mơ nhớ lại.

Và rồi, gia đình nhận được tin “dữ” từ phía bác sỹ. Họ thông báo, bà mắc bệnh ung thư não ác tính, hi vọng sống chỉ còn 1%. Dù có mổ, cơ hội sống sót là rất ít. Phía bệnh viện nhất quyết không mổ và nói với người thân đưa bà về quê chăm sóc chu đáo và chuẩn bị lo hậu sự.

Ông Quyết (chồng bà Mơ) cho biết: “Lúc ấy, nghe tin dữ từ bác sỹ, các thành viên trong gia đình rất buồn. Các con tôi, có đến gặp riêng bác sỹ để trò chuyện và muốn ký cam kết để mổ cho bà ấy, nhưng bác sỹ vẫn lắc đầu, từ chối mổ vì có mổ hi vọng sống trở lại là không cao”.

Sống khỏe 18 năm qua

Hết cách, gia đình đành đưa bà Mơ về quê để chăm sóc và chờ chết. Còn nước còn tát, nghe đâu có thuốc nam hay thầy lang chữa ung thư não là ông Quyết lại khăn gói đến nhà thầy lang kê đơn thuốc về cho vợ uống.
Bà Mơ khoe tấm phim chụp năm 2004, lúc đó khối u đã tan biến

Thuốc mang về, bà Mơ đều uống nhưng bệnh tình không thuyên giảm, mắt cứ tiếp tục lồi ra, những cơn đau lại triền miên khủng khiếp hơn. Không chịu được cơn đau đầu, bà liên tục gào thét, đập đầu vào tường nhà như muốn nổ tung cơn đau.

Ông Quyết cho hay: “Ngày đó, tôi phải cho các con thay nhau ngồi ngoài cổng ngăn không cho mọi người vào thăm vì sợ bà ấy nghĩ ngợi, sức khỏe lại suy sụp”.

Thương vợ, ông Quyết lại lặn lội các tỉnh lân cận tìm đến những thầy lang khác với hi vọng vợ mình hợp thuốc. Bao nhiêu của cải trong nhà cứ “đội nón ra đi” mà bệnh vẫn hoàn bệnh, không thấy tiến triển.

Rồi một ngày, đang nằm ngủ, ông chợt nhớ lại, thời kỳ chiến đấu ở chiến trường Tây Nguyên, ông và 4 đồng đội khác bị nhọt rất đau, nhức. Một người trong làng đã đi hái cây trinh nữ hoàng cung kết hợp với lá đu đủ về sắc nước cho 5 anh em uống. Mấy ngày sau, mụn nhọt tan biến hết.

Nghĩ là làm, ngay ngày hôm sau ông gọi điện cho một người quen đang sinh sống trong Kiên Giang gửi cho một ít trinh nữ hoàng cung. Có “báu vật” trong tay, ông Quyết vội vàng băm nhỏ và kết hợp với lá đu đủ, sắc nước cho vợ uống.

Uống đều đặn 1 tuần liền thì bà Mơ giảm bớt những cơn đau đầu. Ngủ ngon hơn và không gào thét như mọi khi. Điều đáng nói, mắt bà không còn đỏ và tiến triển rất tốt, có dấu hiệu nhỏ lại, xương cánh bướm cũng không còn lồi ra.
Bà Mơ giới thiệu bài thuốc nam mà bà vẫn kiên trì sắc uống

Tiếp tục kiên trì uống thuốc thì chỉ ba tháng sau, mắt của bà Mơ đã trở lại bình thường, nhìn mọi vật xung quanh không còn bị nhòe. Nhận thấy bài thuốc học “lỏm” có cơ hội lấy lại sự sống cho vợ nên hàng ngày ông Quyết sắc thuốc cho vợ uống.

Sau hơn ba năm kiên trì uống nước sắc trinh nữ hoàng cung với lá đu đủ, bà Mơ ngày càng khỏe mạnh. Năm 2004, gia đình đưa bà Mơ lên Bệnh viện 108 để khám và chụp chiếu lại khối u thì được bác kỹ kết luận khối u đã tan hết. Bà vui, mọi người cũng vui.

Cầm tấm phim chụp năm 2004 giơ lên trước mặt, bà Mơ sung sướng bảo: “Khối u không còn. Bệnh hết, tôi thấy thoải mái hẳn, không còn suy nghĩ nhiều”.

Đến nay, đã gần 18 năm trôi qua, sức khỏe bà Mơ đã hoàn toàn trở lại bình thường. Hàng ngày, bà vẫn đi làm đồng, làm cỏ vườn như hồi chưa mắc bệnh. Duy chỉ có nửa mặt bên trái là bà mất cảm giác.

Hiện nay, dù đã khỏi nhưng bà Mơ vẫn kiên trì uống thuốc nam thay cho nước uống hàng ngày. Mỗi ngày, bà uống đều đặn 2,5 lít nước thuốc.
Hàng ngày, bà vẫn làm vườn, làm ruộng…

Theo Kienthucgiadinh/ nongnghiep.vn
Bài viết đóng góp, xin gửi về email: giadinhtieudung@gmail.com

* Trang Thông tin Điện tử Tổng hợp
Giấy phép số 45/GP-STTTT
Chịu trách nhiệm nội dung: Nhà báo Hương Nhu
Ghi rõ nguồn: giadinhtieudung.vn khi lấy thông tin từ trang này

* Bản quyền thuộc Hello Media
Văn phòng: Đường số 9, khu đô thị Sala,
Thành phố Thủ Đức, TP.HCM
Email: giadinhtieudung@gmail.com